Kết quả tìm kiếm cho "cơm cháy chà bông"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 188
Khi gió bấc tràn về, chúng tôi trở lại xã Vĩnh Xương rồi xuôi về Khánh Bình. Hai xã biên giới ấy như đôi cánh tay dang rộng, đón dòng Mekong chảy vào đất Việt. Nơi đây, sông không chỉ mang phù sa bồi đắp ruộng đồng mà còn mang theo nhịp sống kinh tế mới. Người dân vẫn giữ nếp mưu sinh dựa vào con nước nhưng vẫn chủ động mở thêm những hướng đi phù hợp với sự phát triển của vùng biên hôm nay.
Mỗi năm nước nổi tràn về, bông điên điển lại vàng rực khắp những triền sông, cánh đồng ngập nước ở An Giang. Màu vàng ấy không chỉ là nét đặc trưng của mùa, mà còn là “tín hiệu” báo mùa ẩm thực lên ngôi. Dưới đây là 5 món ngon quen thuộc, nhưng chưa bao giờ hết hấp dẫn, khiến ai xa quê cũng phải nhớ, ai lần đầu thưởng thức cũng dễ xiêu lòng.
Ở ấp Xẻo Đước 3, xã An Biên, cứ mỗi buổi chiều, người dân lại thấy một khung cảnh quen thuộc mà nghẹn lòng. Dưới mái hiên nhỏ nghiêng bóng nắng, một bé gái ngồi lặng lẽ nghe chị đọc bài. Đôi tay em lần trên trang vở, còn ánh mắt đục mờ như khói chiều, chỉ biết hướng về nơi giọng đọc thân quen vang lên. Đó là Nguyễn Thị Bảo Hân, cô bé không nhìn thấy ánh sáng từ khi mới chào đời.
Tháng tám âm lịch, Rạch Giá lại rộn ràng bước vào mùa lễ hội truyền thống kỷ niệm 157 năm Anh hùng dân tộc Nguyễn Trung Trực hy sinh (1868 - 2025). Hàng ngàn người dân từ khắp nơi về dự, dâng nén hương, lễ vật tri ân vị anh hùng áo vải vì nước quên thân.
Từ vùng đất Óc Eo - nơi từng rực rỡ một nền văn minh cổ, hôm nay, những ước mơ mới lại được thắp lên. 10 sinh viên Trường Đại học An Giang vừa nhận học bổng “ATV tiếp bước đến trường”, tại hội trường Ban Quản lý khu di tích văn hóa Óc Eo, mang theo nghị lực, lòng biết ơn và khát vọng tri thức từ vùng đất giàu trầm tích văn hóa này.
Cơ quan thực thi pháp luật Việt Nam kiên quyết xử lý nghiêm đối với những hành vi chống phá, đi ngược lại lợi ích của quốc gia, dân tộc.
Giữa biển mặn trập trùng hiểm nguy, ông Võ Văn Sơn (bà con quen gọi là ông Bảy Sơn) vẫn lặng lẽ làm “người gác cửa” giữa sống và chết, mang trong mình sự chất phác, hào sảng và cả chút tâm linh của biển.
Hồi nhỏ, sau mỗi trận mưa lớn, chị em tôi lại cùng cha ra đồng bắt cá, bắt cua. Khi nước vừa rút, cá theo bờ ruộng, bờ mương bơi lên, tôi nhanh tay chụp lấy, trong chốc lát đã có một mớ “chiến lợi phẩm”. Hôm sau, thế nào mẹ tôi cũng nấu món bánh canh bột xắt ngon đãi cả nhà.
Trong cái tĩnh lặng đêm khuya, khi mọi người đã yên giấc, một chiếc vỏ lãi nhỏ vẫn rẽ qua những con rạch ngoằn ngoèo. Người điều khiển là anh Trần Văn Hận (45 tuổi), ngụ ấp Xẻo Lá A, xã Tân Thạnh, với hơn 20 năm làm nghề bắt ba khía.
Hai người nuôi dưỡng đứa trẻ bị cha mẹ bỏ rơi khi mới vài tháng tuổi. Giờ đây, Vũ đã thành chàng trai 18, được tuyển thẳng vào Trường đại học Sư phạm TP.HCM vì xuất sắc.
Giữa vòng quay hối hả của kiếp nhân sinh, tháng Bảy âm lịch trở về như tiếng gọi vọng từ miền sâu thẳm nhắc ta quay về bên mẹ - bên cha, về với nghĩa tình dân tộc, về với ngọn nguồn thương yêu và suối nguồn biết ơn, hiếu nghĩa.
Vào ngày Rằm tháng 7, nhiều gia đình băn khoăn không biết nên chuẩn bị mâm cỗ như thế nào, cúng lúc nào để trọn ý nghĩa.